Ôi thời gian! quý hơn vàng ngọc
Cứ đếm hoài từng phút, từng giây
Ngày lại ngày sống trong chờ đợi
Khát cháy lòng tổ quốc bình yên.
Lúc này đây thế giới rung lên
Mỗi ngày qua ngàn người hấp hối
Họ ra đi không lời chăng trối
Mắt trừng trừng nuối tiếc thời gian.
Giá trước đây đeo chiếc khẩu trang
Dù đơn giản vài ba đô lẻ
Rẻ thế thôi vô cùng hiệu nghiệm
Bức trường thành chặn đứng Covi
Giá ta đừng tụ tập quán ba
Đừng đây đó chân trời góc bể
Đừng mơ tưởng xa hoa thời thượng
Chịu khép mình đời sống cách li
Giá đừng tham lao vào kinh tế
Làm giàu khi cuộc sống khó khăn
Không suy tính, dính vào covid
Vậy than ôi! Tiền cũng phù du.
Nhìn Việt Nam họ có giàu đâu
Phòng đại dịch họ làm triệt để
Chính phủ lo, toan tính từ xa
Dân nước họ đồng lòng gắn bó...
Vâng! Nước tôi vốn quen nghèo khó
Quyết một lòng, một dạ sẻ chia
Dìu dắt nhau qua thời hoạn nạn
Đảng dẫn đường chỉ lối chúng tôi
Nghành y tế. "Anh hùng áo trắng"
Đi hàng đầu chấp nhận hi sinh
Họ quên mình tận tâm chống dịch
Quên bản thân để tới tương lai.
Hãy vững tâm tin ở ngày mai
Trời hửng nắng xua tan đại dịch
Tháng năm ơi! phượng hồng rực cháy
Tiếng trẻ thơ lay động mái trường.
Mẹ ta cười gò má nhăn nheo
Ồ.Thế đã đi qua đại dịch!
Người Việt Nam thời nào cũng thế
Càng khó khăn, càng anh dũng quật cường.
Thái Nguyên 19/04/2020.