Để thực hiện mục tiêu biến streamer thành một nghề chính thức, Hoàng Gaming bỏ học và về Gia Lai lập nghiệp. Đến một ngày nọ, Hoàng Gaming từ bỏ luôn cả danh tính của một streamer bởi vì bị thu hút với công việc kinh doanh. Và thế là từ đấy chúng ta thấy Hoàng Gaming lăn lộn với việc bán đồ gia dụng, bán ổi, … trồng farm. Lại một lần nữa Hoàng Gaming dấn thân vào một thử thách mới khi tiếp tục mở rộng thêm chi nhánh “Siêu Gia Dụng” tại mảnh đất quê hương Gia Lai.
Cả sự nghiệp của Hoàng Gaming xoay quanh chữ "dám". Dám thử, dám làm, dám thắng và dám thua. Nó giống như một đồ thị hình sin, với những khúc chạm đỉnh cao rực rỡ nhất cho đến cả những lúc xuống đáy thấp nhất, và rồi lại chạm đỉnh thêm một lần nữa. Xây dựng rồi đập bỏ. Thất bại rồi lại thành công. Chúng đến và đi với Hoàng Gaming như một trận đấu game. Thắng thì vui, thua vẫn… chơi tiếp.
GIẢI NGHỆ LIVESTREAM GAMING ĐỂ CHUYỂN QUA LIVESTREAM BÁN HÀNG
Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ đi livestream bán hàng, dù đã có tìm hiểu về công việc này. Cá nhân thì tôi đam mê ngành livestream. Tôi tin rằng trong tương lai, livestream không phải là nhu cầu về giải trí nữa mà nó sẽ trở thành một thứ nhu cầu thiết yếu. Hiện tại thì mọi thứ đã rơi vào đâu đấy 30-40% rồi. Cách đây 5-6 năm, mua hàng và nhận hàng tại nhà là một cảm giác khó mà hình dung được với ngay cả những người thành thị. Bây giờ, câu chuyện mua hàng online đã trở thành bình thường, có khi hàng xóm cũng nhận hàng hộ nhau được. Hãy từ đó để nhìn sang câu chuyện của 5 năm tới, có lẽ không chỉ là nhận hàng hộ nữa mà cả xóm sẽ cùng nhau mua chung một deal.
Điều thú vị ở việc xem livestream bán hàng đó là khách hàng được trải nghiệm và giải trí. Khi đặt câu hỏi trên livestream, bạn sẽ có sự tương tác, được lắng nghe chia sẻ, bình luận từ rất nhiều khán giả khác. Hãy tưởng tượng: Bạn bước vào một cửa hàng và một thỏi son. Nhân viên sẽ tư vấn một cách chuyên nghiệp và tìm mọi cách để khiến bạn rút ví. Nhưng khi bạn xem livestream, bạn có được những lời chân thành kiểu: "Tôi thấy bà đánh màu này không được sang cho lắm". Mọi thứ trở nên rất nhẹ nhàng và vui vẻ, ta không chỉ mua hàng mà còn mua cả niềm vui.
TÔI KHÔNG SỢ THẤT BẠI
Đã ai nói Hoàng Gaming… ngông chưa?
Ngông trong "ngông cuồng" thì chắc chắn là không. Tôi không muốn và cũng chưa bao giờ nghĩ mình ngông theo từ đó cả. Vậy nên tôi từng giật mình khi một người nói tôi ngông. Bạn biết đấy, người ta có thể nói tôi điên, tôi khùng, nhưng "ngông" lại là một từ khó diễn tả vì tôi thấy mình vốn là người rất dĩ hòa vi quý.
Tôi nhận ra một điều là có lẽ mọi người đều cảm thấy mình có gì đó… là lạ. Đơn cử như việc bán hàng online, người khác thì chỉ cần lên livestream thôi nhưng tôi sẽ là đứa đi lang thang ngoài đường để quan sát hành vi mua bán của mọi người. Tôi tới tận nơi những người bán hàng làm công việc đó hàng ngày, nhìn xem họ bán hàng bằng cách nào và suy nghĩ xem mình đã phù hợp để bán sản phẩm đó tại thời điểm này hay chưa?
Chia sẻ một chút về lý do tôi nghĩ đến từ "ngông" khi nói chuyện với Hoàng. Từ "ngông" với tôi không mang nghĩa tiêu cực hay bất cần đâu, mà nó nghiêng về sự dám nhiều hơn.
Ừ, cái "dám" này thì tôi nhận.
Trừ những thứ phạm pháp và trái đạo đức tôi sẽ không bao giờ làm, thì với những thứ còn lại, tôi luôn đặt ra câu hỏi: "Tại sao không?". Tôi đi du học từ khi còn rất nhỏ và là một trong những người Việt Nam ít ỏi ở nơi mình học. Sau khi ổn định, tôi lại về Việt Nam, liên tục làm rồi nghỉ. Đằng sau mọi quyết định ấy của tôi là suy nghĩ: "Mình có mất gì đâu nhỉ?". Đa phần mọi người không dám làm điều gì đó là bởi họ nghĩ tới những thứ họ sẽ không được, sau đó là mất và lẹm vào những thứ mình đang có, thậm chí tất cả mọi thứ trong tay. Mọi người thường nghĩ rất xa và toàn nghĩ đến những thứ tiêu cực, thay vì nghĩ rằng tôi sẽ có được gì khi dám làm.
Thôi, câu hỏi cuối cùng đây: Đã làm rất nhiều thứ trong sự nghiệp của mình rồi, vậy Hoàng Gaming muốn mọi người nhớ đến mình là một người thế nào?
Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc đấy đâu. Tôi chỉ mong những ai từng gặp tôi, trò chuyện với tôi, tương tác với tôi sẽ cảm thấy vui vẻ, nhẹ nhàng và hạnh phúc. Mong muốn một ai đó nhớ đến mình là một đòi hỏi quá lớn. Vậy nên chỉ cần họ gặp mình thì cười, khóc, thậm chí… bình thường cũng được, miễn là thấy thoải mái là được.